Có 1 siêu thị mang tên là "Siêu thị Tình yêu"
Hà Nội đang chuyển mùa, vẫn nắng và oi nồng, vẫn ngột ngạt và chật chội nhưng vắng hơn, tĩnh hơn và chậm rãi hơn rất nhiều. Hà Nội có đôi phần lo lắng nhưng Hà Nội vẫn luôn giữ được sự điềm tĩnh, bản lĩnh của riêng mình như nó luôn vậy.
Cậu biết không?
Những ngày này trên mạng có nhiều thông tin dịch bệnh đau buồn quá! Đại dịch đã làm thay đổi cuộc sống của chúng ta quá nhiều. Mọi người hàng ngày chat, nhắn tin, trao đổi thông tin cho nhau đa phần về tình hình Covid để cảnh báo nhau tránh xa những nơi nguy hiểm, động viên nhau ở yên trong nhà cũng là giúp phần đầy lui đại dịch, tránh nguy cơ lây nhiễm cho cộng đồng.
Chúng ta cũng thế, vẫn nhắn tin cho nhau, vẫn hỏi thăm nhau như bao nhiêu lâu nay ta từng vẫn làm. Nhưng mình có thấy trong câu chuyện của mỗi chúng ta luôn lại dần chuyển về chủ đề dịch bệnh? Đấy là câu chuyện mà ai ai cũng nói với nhau, báo đài nào cũng thông tin hàng ngày, hàng giờ. Nó khiến chúng ta thêm lo lắng.
Mình vẫn đọc báo, xem thời sự, tin tức để cập nhật hình hình chung nhưng chỉ nghe để biết thôi. Mình thầm nhủ luôn thực hiện theo đúng quy định giãn cách để hạn chế tối đa những sai lầm làm lây lan dịch bệnh cho người khác nhưng mình cũng muốn dù là dịch bệnh hoành hành căng thẳng thì vẫn lóe sáng trong câu chuyện riêng của chúng ta hàng ngày có những thứ tích cực hơn thế. Những điều mang lại sự ấm áp và đẹp đẽ hơn. Mình bắt đầu ít lướt news feed hơn và cũng không vào nhiều các diễn đàn mạng quen thuộc nữa. Mình để dành thời gian cho các công việc cụ thể, các công việc ý nghĩa mà mình nghĩ mình nên làm, nên tham gia bằng chính năng lực, bàn tay và cả những giọt mồ hôi của mình ở những nơi cần mình xuất hiện.
Và thế là mình đã tham gia “Siêu thị tình yêu” mà ở đó mình cảm nhận được rất nhiều câu chuyện đượm tình người, mang màu sắc của sự tươi sáng. Những câu chuyện từ “Siêu thị tình yêu” ấy cứ vương vất mãi trong trái tim mình, nếu không kể ra với cậu, có lẽ mình sẽ không giải tỏa được tâm trạng những ngày này mất.